A3_Pro Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

A3_Pro Forum

~[ MEMORIES ]~
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Bãi đất hoang sau nhà (phần V)

Go down 
Tác giảThông điệp
Khoai_lang_nuong
Gà Xé Phay
Gà Xé Phay
Khoai_lang_nuong


Tổng số bài gửi : 225
Age : 33
Registration date : 28/12/2007

Bãi đất hoang sau nhà (phần V) Empty
Bài gửiTiêu đề: Bãi đất hoang sau nhà (phần V)   Bãi đất hoang sau nhà (phần V) EmptySat Jan 05, 2008 11:16 am

Cả tiếng đồng hồ sau, chắc là đã quá nữa
đêm, Vân mới rón rén ngồi dậy đi tiểu, rồi lại trở về nằm trăn trở rất
lâu. Có lẽ căn phòng sáng quá khiến nàng ngủ không được , nghĩ thế Vân
vói tay tắt cả hai ngọn đèn trần , cũng như đèn ngủ ở đầu giường rồi
chun vào, cuộn mình trong chăn. Nhưng đèn vừa tắt, thì từ sân sau con
chó nhà hàng xóm lại bắt đầu gầm gừ nho nhỏ , rồi hai chân trước lại
cào vào bờ tường liên tục nghe rin rít , làm Vân thấy rùn mình ê răng
và ghê cả người. Không biết tại sao , Vân đưa hai tay bịt tai lại,
nhưng con chó lại tru lên, mỗi lúc một ghê rợn hơn , lát sau lại sủa
từng hồi liên tục , và luôn luôn móng sắt lại tiếp tục cào vào bờ
tường. Vân lại thót người , run lên bần bật vì biết chắc rằng hồn ông
Thọ vừa hiện ra trở lại đằng sau nhà. Tiếng chó sủa lớn quá trong đêm
khuya , tại sao cả nhà nàng không ai nghe thấy? Vân chờ đợi mãi mà
chẳng thấy Hiếu lên tiếng , chứng tỏ chỉ có mình nàng nghe được , nàng
nằm co quắp, ôm cái gối vào lòng, mắt nhắm nghiền lại . Một lúc sau ,
tiếng chó bổng im lặng, tiếng móng chân cào vào bờ tường cũng im hẳn ,
Vân nhè nhẹ kéo mép chăn xuống khỏi mặt để thở , nhưng tiếng chó vừa im
được một lúc, thì phía sau nhà vang lên tiếng ầm ầm cổ máy xe hơi. Đúng
là tiếng xe bus chạy từ từ , đơn độc , cứ lớn dần, lớn dần cho tới khi
lướt ngang ngay sang cửa sổ nhà nàng. Nhà nàng ở giữa đồng trống ,
không thể có con đường có bất cứ xe nào chạy ngang phía sân sau ; Nàng
lại run lên bần bật và kéo mền phủ lên mặt , nhắm mắt lại, nàng hình
dung thật rõ chiếc xe bus cứ từ từ tiến tới gần nhà mình , chạy lướt
qua, rồi lại quay đầu trở lại. Và ông Thọ ngồi lạnh lùng sau bánh lái ,
nàng cố trấn tỉnh choàng dậy với tay bật đèn, và ôm cái mền chạy lao ra
nhà bếp , rón rén lên lầu. Nàng muốn chui vào ngủ chung với đứa cháu
cho đỡ sợ , nhưng giờ này đã quá khuya , không dám đánh thức nó. Dần dà
một chút , Vân nằm dài ra sàn nhà, ngay chiếc cửa sổ phòng con Mỹ linh,
tung chăn phủ kín lên người.
Sáng hôm sau chuông đồng hồ đánh thức
Hiếu dậy lúc 7 giờ như thường lệ , hầu như sáng nào, anh cũng dậy trước
vợ , xuống nhà đọc báo , uống cà phê cho tỉnh táo. Anh đẩy cửa bước ra
, ngơ ngác thấy Vân nằm co quắp ngay lối đi , anh đứng nhìn một chút,
rồi thoáng hiểu ngay là em gái đêm qua không dám ngủ một mình ở dưới
nhà. Anh tội nghiệp bước đi nhè nhẹ xuống nhà để khỏi đánh thức Vân ,
nhưng Vân choàng dậy , ngồi tựa lưng vào vách , tóc xỏa mệt mỏi, và đôi
mắt đỏ ngầu , hai mắt nhìn ra cửa sổ.
Trời hãy vẩn còn tối , 7 giờ
sáng muà hè, thì nắng đã lên. Nhưng muà đông thì chưa trông rõ cảnh
vật. Dưới nhà , Hiếu bật đèn sáng choang , Vân uể oải đứng dậy cầm cái
mền bước xuống. Hiếu đã vào buồng tắm khép cửa lại , trên lầu cũng có
buồng tắm nhưng gần như Hiếu để dành riêng cho vợ và con gái vì mỗi
buổi sáng cả hai đều lục đục trong đó rất lâu.
Vân tiến lại trước
cửa phòng mình , đứng tần ngần một chút rồi mới dám bước vô, quăng cái
chăn lên giường , nàng nhìn tấm màn cửa sổ , định bụng chờ trời sáng rõ
rồi chút nữa mới kéo ra , nàng ra nhà bếp pha cà phê chờ Hiếu. Một lúc
sau thì Hiếu từ trong buồng tắm bước ra , tiến lại và hỏi Vân một câu
thừa thãi :
− Tối hôm qua mày không dám ngủ một mình dưới nhà phải không ?
Vân mệt mỏi nói :

Anh Hiếu à , anh có cách nào tối nay đi với em được không ?...Anh không
cần phải đến tiệm cà phê làm gì đâu. Anh chỉ đứng chờ xe bus với em
thôi , để em xem ông ấy có hiện về lái xe nữa hay không ! Nếu có thì
anh cũng lên xe với em chứ một mình em...em không có dám đâu.
Hiếu
biết tinh thần em mình đang hỗn loạn , nhưng ngàn lần anh không thể tin
được là hồn ma từ Vn sang tận đây để theo đuổi Vân , anh gắt nhẹ :

Xe bus đâu có chỉ chờ có mình mày , mỗi chuyến cả mấy chục người ,
không lẽ cái xác chết lại lái được xe đưa cả mấy chục người đi làm ?
Mày nói làm sao chứ ?
Vân ngắt lời nhấn mạnh :
− Nhưng mà tối nay anh đi với em ra bến xe được không ?
Hiếu
rất muốn chìu em, đồng thời cũng muốn giải quyết một lần cho xong ,
nhưng anh sợ vợ anh không bằng lòng nên anh chẳng biết trả lời ra sao.
Vân đặt tách cà phê , nhìn ra cửa sổ và nói :
− Trời sáng rồi , anh..anh đi với em ra đây , ra đằng sau nhà với em.
Hiếu ngần ngại không muốn ra ngoài, nhưng vì tội nghiệp Vân cả đêm mất ngủ, nên đành đứng dậy nhưng cằn nhằn bảo :
− Đứng trong buồng của mày nhìn ra sân sau cũng được , cần gì phải ra bên ngoài cho lạnh.
Vân giật mạnh tay anh quả quyết :

Không , anh cứ đi với em , em nói thì anh không có tin đêm hôm qua ông
Thọ hiện về ngay sau cửa sồ buồng em nè , con chó nhà bên nó cứ sủa ầm
cả lên , rồi nó cào mãi vào trong tường. Đi ! Anh đi với em đi mà.
Vừa
nói , Vân vừa lôi anh lại cửa sau , nàng đẩy cánh cửa sổ bước ra, quên
cả cái rét buổi sáng. Hiếu theo sau, rùn mình vì lạnh. Trời chưa sáng
hẳn , nhưng nhờ khoảng trống mênh mông phía sau , nên cảnh vật bắt đầu
trong rõ. Hiếu bật thêm ngọn đèn máng trước máng hiên sân sau để quan
sát cho rõ. Hiếu đứng trên mãnh sân sau, chưa có làm hàng rào , chưa
tráng xi măng mà lớp cỏ thì đã chết úa vì lạnh. Bỗng Hiếu trố mắt giựt
mình há mồm nhìn trên bức tường nhà mình , ngay cửa sổ phòng Vân quả
thật chằng chịt bao nhiêu vết cào như có ai cầm cây đinh cố ý vạch
vạch. Nhà mới xây, tường còn nguyên , nên dấu cào càng rõ. Vân lay vai
Hiếu và kinh hãi nói :
− Anh...anh thấy chưa ? Em bảo anh mà , con chó nó cào cả tiếng đồng hồ ấy.
Rồi nàng hốt hoảng chỉ tay và nói lớn hơn :

Đây..đây này..Anh coi này...dấu chân người đứng ngay sau cửa sổ nhìn
vào buồng ngủ của em , rõ ràng là dấu giày còn in lại vì chỗ đất mềm.
Sân này từ trước tới giờ đâu có ai lai vãng tới. Tối hôm qua mà
anh..anh ở dưới phòng em thì anh mới thấy sợ , em phải chạy lên lầu là
vì thế ấy.
Hiếu cũng vừa nhận ra dấu giày đàn ông quay mũi vào hướng
buồng Vân, làm anh bắt đầu đổi thái độ. Một cảm rờn rợn bất chợt lan
vào toàn cơ thể anh , anh im lặng quay đầu nhìn sang nhà hàng xóm có
con chó quanh năm hiền lành , rồi anh kéo tay Vân ra hiệu bảo vào nhà
khép cửa lại.
Anh đi ra sân trước dáo dác nhìn , con chó hàng xóm đã
nằm lặng yên trước hiên không có một dấu hiệu nào chứng tỏ đêm qua nó
đã gặp ma. Anh bảo Vân :
− hay là kẻ trộm nó rình nhà mình ?
Vân lắc đầu :
− Đằng sau nhà mình là bải đất trống , trộm nào dám đứng khơi khơi giữa bãi đất trống mà rình ?
Hiếu
cũng đã nghĩ đến điều ấy , nhưng anh vẫn cố nêu ra một giả thiết để tự
an ủi mà thôi. Vào nhà , anh ngồi ở bàn ăn , hai mắt đăm chiêu suy
nghĩ. Vân rót cà phê cho anh, rồi bưng lại đặt trước mặt , Hiếu hỏi :

Cái ông Thọ mà mày bảo là hiện hồn về đó , lúc còn sống ông ấy có..ông
ấy có..có dính dáng gì đến mày không ? Tại sao lại hiện về để chọc ghẹo
mày?
Vân kéo ghế ngồi và lại tỉ mỉ kể hết diễn tiến mọi chi tiết cho
Hiếu nghe, chỉ khác một điều là lần này nàng kể phấn khởi hơn bởi vì
Hiếu đã chăm chú lắng nghe không xem thường câu chuyện của nàng như tối
hôm qua. Nàng kết luận :
− Tối nay anh chịu khó ra đón xe bus với em được không anh?
Hiếu gật đầu đáp :

Ừ , để tối nay tao đi với mày , nhưng tao dặn mày để xíu nữa chị mày
dậy , đừng có nói gì cả. Bả nhát lắm , biết là có ma thật , chị mày có
thể đứng tim chết đó.
Vân gật đầu mặc dầu trong lòng rất ấm ức , vì
rõ ràng bà chị dâu cho là Vân bịa đặt , chị cứ yên chí cho là Vân lấy
cớ để nghỉ ở nhà để khỏi phải đi làm. trong lúc tức tối , Vân chỉ mong
cho hồn ma hiện về cho bà chị dâu gặp một lần để bả tởn. vân đứng dậy
và nói :
− Thôi , anh chuẩn bị đi làm đi , em phải đi ngủ một giấc
đây , mất ngủ một đêm mệt quá. Định vào ngủ chung với cháu Mỹ Linh
nhưng mà lại sợ làm mất giấc ngủ của nó , em đành phải nằm ở ngoài hành
lang ấy.
Hiếu trầm ngâm không nói gì nữa , Vân nhìn anh tha thiết hỏi :
− Ừm..em..em gọi phone về VN được không anh ?
Hiếu bưng tách cà phê chưa kịp uống ngạc nhiên đáp :
− Được chứ , nhưng mà mày gọi cho ai ?

Gọi cho gia đình ông Thọ ấy mà , ông ấy ở với một ông anh ruột , em bảo
là người ta làm lễ cầu siêu , tại vì ông Thọ không vợ , không con cho
nên không có ai cúng kiến cả.
Hiếu uống một ngụm cà phê rồi gật đầu bảo :
− Ừ tùy mày vậy , lát nữa tao đi làm thì mày gọi.
Về Đầu Trang Go down
 
Bãi đất hoang sau nhà (phần V)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Bãi đất hoang sau nhà (phần III)
» Bãi đất hoang sau nhà (phần IV)
» Bãi đất hoang sau nhà (phần VI)
» Bãi đất hoang sau nhà (phần VII)
» Bãi đất hoang sau nhà (phần I)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A3_Pro Forum :: Khu vực Dzui chơi :: Book :: Truyện chữ-
Chuyển đến